Home / Chưa được phân loại / TRẦN THỊ HÀN DUYÊN VÀ NHỮNG BÀI HỌC ĐẮT GIÁ TRONG CUỘC SỐNG. Bài 1

TRẦN THỊ HÀN DUYÊN VÀ NHỮNG BÀI HỌC ĐẮT GIÁ TRONG CUỘC SỐNG. Bài 1

 

Phép thử cuộc đời tồn tại để phân loại những ai xứng đáng với thành công” _ Sưu tầm.

Đây là câu slogan mà tôi rất tâm đắc, mỗi lần gặp phải khó khăn và thử thách trong cuộc sống, tôi đều nhớ đến câu này và kiên trì vượt qua trở ngại. Với một niềm tin vững chắc rằng những khó khăn này là cách rèn luyện tôi bản lĩnh hơn, tin rằng level giải quyết vấn đề của tôi sẽ được nâng lên ở một tầm cao mới.

Ngẫm lại 28 năm trong cuộc đời, là những trải nghiệm vô cùng “đã”. Mỗi cột mốc tôi đi qua là những bài học vô cùng đắt giá mà tôi sẽ luôn trân trọng nó.

Tôi luôn nghĩ là một ngày nào đó tôi sẽ viết lên câu chuyện về những sự kiện đã trải qua, để truyền cảm hứng cho nhiều bạn trẻ – mong các bạn có ước mơ, hoài bão và sống hết mình để chinh phục mục tiêu của mình.

Bạn có muốn nghe tôi kể về hành trình cuộc đời thú vị của tôi không?

1. Trần Thị Hàn Duyên là ai?

2. Bén duyên với đạo Phật là một bước ngoặt cực kì quan trọng làm thay đổi cuộc đời tôi.

3. Vươn lên đạt thủ khoa kì của trường Văn Lang chỉ nhờ một câu nói.

4. Đạt được học bổng master tại thuỵ sỹ – lọt vào trường top 200 thế giới.

5. Chứng minh tài chính 800 triệu, nhưng trong tay không có một xu.

6. Đi du học thuỵ sỹ chỉ với vỏn vẹn 38 triệu đồng.

7. Cuộc đời lật sang trang khác khi có baby.

8. Định vị bản thân và xây dựng doanh nghiệp.

9. Những sản phẩm mà tôi đang kinh doanh.

— 888 —

Tôi giới thiệu một chút về mình đã nhé.

TRẦN THỊ HÀN DUYÊN là ai?

Tôi sinh ra trong một gia đình có thể gọi là nghèo, quê tôi ở Quy Nhơn, Bình Định. Lúc 2 tuổi, ba mẹ tôi đã ly thân. Ba ra Vũng Tàu làm ăn sinh sống, để lại mẹ nuôi hai anh em tôi. Mẹ gởi tôi cho ông bà ngoại, lo tảo tần bán trái cây từ sáng sớm đến tối mịt mới về.

Từ khi 6-7 tuổi là tôi đã ra chợ phụ mẹ bán trái cây. Tôi còn nhớ có rất nhiều người vuốt đầu tôi và bảo “tội chưa, có một mình mẹ, con phải cố gắng học để sau này đỡ đần mẹ nha con”. Cứ thế, ai cũng bảo tôi phải cố gắng học. Còn nhỏ mà, ai nói gì thì tôi làm đó thôi, thế là tôi cặm cụi chăm chỉ học, tôi rất siêng học và năm nào cũng được học sinh giỏi cả.

Tôi còn nhớ, mỗi khi khoe giấy khen với mẹ là được mẹ thưởng cho 1 hũ sữa Cô gái Hà Lan, tôi mừng lắm, chỉ dám uống nhâm nhi từng chút một.

Ngày còn nhỏ khi đi học, ngày nào các bạn cũng được ba mẹ đến đón. Tôi thấy ganh tị vô cùng với lũ bạn. Tự hỏi sao mình không có ba đón nhỉ, và tủi thân khóc một mình hong dám để ai thấy.

Rồi khi lũ bạn kể chuyện ba tao la tao thế này thế kia, tôi cũng không chịu được. Tôi mong được một 1 lần, dù chỉ 1 lần thôi bị ba tôi la, nhưng cũng không được. Thế là tôi lại tủi thân và khóc. Lúc nhỏ tôi yếu đuối và tự ti lắm.

Khoảng tầm 1 hoặc 2 năm ba tôi về thăm anh em tôi một lần. Trước đợt ba về tôi cứ đếm lùi từng ngày, còn 10 ngày nữa ba về, 9 ngày, 8 ngày…rồi ngày mai là ba sẽ về. Tôi không thể diễn tả được cảm giác tôi vui đến mức nào khi ba về, không có hạnh phúc nào hơn khi được gặp ba tôi…

Thế mà hạnh phúc đó chỉ kéo dài vài ngày, đến khi ba tôi đi, tôi lại khóc sướt mướt, nước mắt cứ tự động tuôn trào mà tôi không thể kiềm lại được. Đến lúc này viết lại câu chuyện, mà nước mắt tôi cũng tuôn trào không dứt…!!!

Nhìn thấy mẹ cơ cực buôn tảo bán tần, dãi nắng dầm mưa buôn bán trái cây mà tôi thương lắm. Có rất nhiều khi chủ hàng đến đòi tiền mẹ mà mẹ không có tiền trả phải năn nỉ ỉ ôi…mà tôi thấy xót lòng. Tôi tự dặn mình phải học cho thật giỏi, để sau này có thể đỡ đần cho mẹ.

Mẹ cơ cực buôn tảo bán tần, dãi nắng dầm mưa nuôi hai anh em tôi

Bén duyên với đạo Phật là một bước ngoặt cực kì quan trọng làm thay đổi cuộc đời tôi.

Tôi thiếu nửa điểm ở ĐH Kinh Tế, nên học ở ĐH Văn Lang. Năm thứ 2 đại học, tôi bắt đầu làm thêm cho một trung tâm dạy Mini MBA – Oxcel International Center. Lúc làm việc, tôi được nghe từ “tham-sân-si” nhưng lại không hiểu rõ ý nghĩa những từ này, thế là tôi search trên Internet.

Tôi được giảng giải ý nghĩa của “Tham-sân-si” qua bài thuyết pháp của thầy Thích Chân Quang. Tôi thấy hay quá chừng, thế là ngày qua ngày tôi bật hết bài này đến bài khác của thầy để nghe trong lúc giặt đồ, nấu ăn, ăn tối…

Thích Chân Quang – Người thầy mà tôi tôn kính vô bờ bến

Nghe bao nhiêu năm như thế, giáo lý đạo Phật bắt đầu thấm nhuần vào tôi, và làm thay đổi con người tôi. Tôi trở nên tích cực hơn bao giờ hết, tập yêu thương ngay cả những người lạ, tập thông cảm cho người khác, tập trân trọng và biết ơn những điều đến với cuộc đời mình … cuộc sống tôi trở nên thanh thản, bình an và hạnh phúc đến lạ!!!

Tôi học được cách sẻ chia với những người kém may mắn hơn mình, đó cũng là cách tôi trả ơn cho cuộc đời. “Cho đi là còn mãi”, với tôi “hạnh phúc đến từ tâm là hạnh phúc cao quý nhất và trường tồn nhất”. Tôi luôn nhắc nhở bản thân rằng bên cạnh việc báo hiếu cho mẹ, trả ơn gia đình và những quý nhân đã giúp đỡ tôi, tôi sẽ giúp đỡ cho các em học sinh, sinh viên nghèo vượt khó học tập.

Đối với tôi, học tập là cách tốt nhất đưa đất nước và xã hội đi lên, phát triển hơn, giàu có hơn, và đặt biệt là sống đạo lý hơn. Tôi hứa với bản thân rằng sẽ trích 2% từ lợi nhuận kinh doanh của công ty cho Quỹ hiếu học. Tôi đang làm như thế và tôi mong muốn tạo ra nhiều giá trị hơn nữa từ Quỹ này.

Giáo dục là vũ khí mạnh nhất mà ta có thể sử dụng để thay đổi cả thế giới

Tôi có một niềm tin mãnh liệt rằng: “mỗi người trong chúng ta đều có những điểm mạnh đặt biệt và có những sứ mệnh khác nhau”. Là người con của Phật, tôi cố gắng mang lại những giá trị tốt nhất trong khả năng của mình cho những ai có duyên gặp gỡ, mang lại những điều tốt đẹp cho xã hội từ chính sự nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi.

Vươn lên đạt thủ khoa kì của trường Văn Lang chỉ nhờ một câu nói

Năm 1 đại học, thành tích tôi chẳng có gì đặt biệt nếu không muốn nói là không tốt, vì điểm Anh Văn của tôi rất tệ nên kéo điểm trung bình xuống.

Sang năm 2, có một môn rất “bá đạo” mà hàng loạt học sinh rớt “ạch ạch” – môn XÁC SUẤT THỐNG KÊ. Nghe cái tên đã thấy sợ. Tôi dặn lòng là phải đậu môn này, thế là ngày đêm giải rất nhiều bài tập.

Đến một ngày, cô Hồng Thuy, giáo viên bộ môn XÁC SUẤT THỐNG KÊ dõng dạc tuyên bố trước cả lớp rằng: “bạn nào không giải được bài tập thì cứ hỏi bạn Hàn Duyên lớp trưởng K15Q6 trước khi hỏi cô nhé – bạn ấy rất thông minh và tôi tin bạn sẽ được 9-10 chấm tổng kết môn đó”.

WOW – sét đánh ngang tai. Thật lòng tôi đâu có giỏi gì, chỉ là tôi rất siêng năng thôi, chắc nhiều lần mày mò giải bài không được, tôi hay lên hỏi cô nên cô nói vậy.

Thế là về nhà càng hì hục học chăm chỉ hơn nữa, nhỡ có đứa nào hỏi thì mình còn trả lời được. Câu nói của cô vang vọng trong tôi mãi: “bạn ấy rất thông minh”. Nhờ câu nói này, tôi không những học tốt môn của cô, mà còn nỗ lực học tất cả các môn khác để xứng đáng với lời khen ngợi “rất thông minh”.

VÀ, kết quả của học kì đó, tôi được nhận danh hiệu THỦ KHOA học bổng 100%. WOW – tôi không thể tin vào mắt mình khi thấy tên mình được xuất hiện đầu tiên và đỏ rực trên bảng điểm nhà trường. Cảm giác thật là “đã, vô cùng đã”…tôi mừng rơi nước mắt luôn…và gọi ngay về cho mẹ.

Kể từ đó, tôi luôn cố gắng giữ vững phong độ, có học kì đứng 2, đứng 3 của khoa…Bài học ở đây là: “Bạn có thể đạt được những gì bạn muốn, nếu như bạn tin tưởng tuyệt đối vào khả năng của mình”.

hình

Tôi cũng là một FAN của luật hấp dẫn, cũng tương tự như bài học trên, tôi áp dụng cho đến nay và thấy đúng trong đa số trường hợp. Các cột mốc quan trọng trong cuộc đời tôi đều đạt được nhờ áp dụng luật hấp dẫn này, bạn có thể search google để nghe sách nói nhé.

ĐẠT ĐƯỢC HỌC BỔNG MASTER tại Thuỵ Sỹ – lọt vào trường TOP 200 Thế Giới.

Từ nhỏ tôi đã thích đi học nước ngoài, nhưng nghĩ với điều kiện kinh tế của mình làm sao đi du học được. Nên thôi, tôi gạt bỏ ý định ấy.

Và rồi, cô bạn thân nhất của tôi_Châu Tâm_ du học năm cuối đại học tại Hà Lan. Tâm rất thông minh mà lại siêng năng nữa, cô ấy đã đạt thành tích học tập trong top 3 của trường và là gương mặt đại diện cho sinh viên Châu Á. Tâm kể với tôi về cuộc sống bên đó, và cả những cơ hội việc làm khi cô ấy về nước. Với tôi những điều này thật “kích thích”.

Tôi bắt đầu tìm hiểu điều kiện để được đi du học, làm thế nào để săn học bổng!!!

 

Tôi bắt đầu tìm hiểu điều kiện để được đi du học, làm thế nào để săn học bổng

Ui trời, tôi còn thiếu nhiều quá:

  • Điểm trung bình đại học tối thiểu là 7.5, hên quá tôi được 7.75
  • IELTS tối thiểu 6.5 mà thời điểm đó tôi thi thử có được IELTS 4.0 thôi
  • Đạt chứng nhận APS (bằng chứng nhận đạt tiêu chuẩn tốt nghiệp đại học do Châu Âu cấp, vì họ không tin tưởng vào bằng cấp của Việt Nam) – đối với tôi cuộc thi này vô cùng áp lực.
  • GMAT 700 – cơ mà GMAT là gì ấy nhỉ, nó lạ hoắc với tôi lúc đó
  • …Và hàng tá những việc cần phải chuẩn bị khác…
  • Tôi chỉ được có mỗi cái điểm ở đại học là thoả điều kiện, cơ mà lại sát sàn như thế, tôi nhận ra, tôi có khoảng 3-5% cơ hội lấy được học bổng. WOW, tự nói với mình đây sẽ là con đường chinh phục mục tiêu khá dài.

Lúc tâm sự với thằng bạn “chơi lâu”, nó bảo: “thôi mày dẹp ý định đó đi. Tao thấy công việc hiện tại của mày tốt quá mà, nhiều cơ hội thăng tiến nữa. Mày sẽ mất thời gian mà không được gì đâu. Thi IELTS khó lắm mà tiếng anh mày lại “lè tè”. Còn APS nghe thấy tên đã sợ, lại còn GMAT nữa chứ…thôi thôi, tập trung vào công việc đi mày ơi, mơ mộng quá à”.

Tôi nghĩ trong đầu: “Cái thằng quỷ, toàn bàn ra. Để đó, tao sẽ chứng minh cho mày thấy” (haha, hồi đó còn trẻ trâu nên nghe nó nói vậy tôi cay cú lắm”).

Mỗi lần có ai đó không ủng hộ quyết định của mình, tôi càng thêm quyết tâm chinh phục mục tiêu.

Mặc kệ người ta nói, tôi lên kế hoạch SĂN HỌC BỔNG.

Tôi vừa đi làm vừa luyện IELTS đúng 1 năm, cơ mà vẫn chưa đâu vô đâu. Mấy tháng cuối trước kỳ thi, tôi phải nghỉ làm để tập trung tuyệt đối ôn luyện. Phải nói bây giờ nghĩ lại, tôi tự thấy khâm phục mình luôn. Học gì mà cứ đúng 5h sáng cho đến 10pm tối, không đi đâu cả, chỉ ngồi trên bàn luyện, đứng lên chỉ để tập thể dục, vệ sinh cá nhân và ăn thôi ấy.

Lần đầu thi IELTS được 6.0, tôi buồn quá…càng quyết tâm rèn luyện nhiều hơn nữa. Lần thi IELTS thứ 2, tôi đã cán được mốc 6.5, hú hồn.

Thi APS với tôi mới gian nan, kì thi này bên phía Đức qua tổ chức, 6 tháng/lần, họ chỉ cho thi tối đa 3 lần, nếu mà không đậu thì chứng tỏ “thôi m ngu quá, ở lại VN đi nha” =.=”

APS (bằng chứng nhận đạt tiêu chuẩn tốt nghiệp đại học do Châu Âu cấp, vì họ không tin tưởng vào bằng cấp của Việt Nam)

Vậy mà tôi rớt mất 2 lần, đợi nửa năm sau mới thi lại được lần 3 … lúc này tôi cảm thấy vô cùng hoang mang và tuyệt vọng hết sức. Đồng nghiệp bạn bè thì cứ bàn ra: “thôi ở VN đi em, giỏi thì ở đâu cũng giàu được, cần gì phải ra nước ngoài”.

Nhưng tôi tự động viên bản thân mình: “tự tin nào Duyên ơi, mày còn 1 cơ hội nữa cơ mà, tương lai tươi sáng đang chờ phía trước, cố lên nào”. Thế là tôi tiếp tục hì hục ôn luyện — Thật không uổng công, tôi mừng muốn xỉu khi nhận được kết quả “ĐẬU”.

Đây là trường của tôi ở thành phố Fribourg, Thuỵ Sỹ

 

Thẻ sinh viên của tôi

CHỨNG MINH TÀI CHÍNH 800 triệu, nhưng trong tay KHÔNG CÓ MỘT XU.

Đúng 1,5 năm từ lúc săn học bổng: từ 01/2015 – 06/2016, tôi nhận được thành quả. Rơi nước mắt khi nhận được tin tôi đậu vào 2 trường, 1 trường của Đức top 400 Thế Giới, 1 trường tại Thuỵ Sỹ top 200 Thế Giới. Tôi quyết định chọn đất nước Thuỵ Sỹ với bao điều tuyệt vời, đất nước giàu thứ 2 trên Thế Giới.

Song song với niềm vui khôn xiết, tôi phải đối mặt với một vấn đề rất lớn “làm sao để CHỨNG MINH TÀI CHÍNH 800 triệu, trong khi KHÔNG CÓ MỘT XU”, mà cũng chẳng nhờ vào gia đình được, vì tôi phải tự lo cho cuộc sống của mình từ lúc sinh viên.

800 triệu ư, trời ơi, đó là một số tiền vô cùng lớn đối với tôi. Phải làm cách nào đây? Thế là tôi suy nghĩ kế hoạch … bắt đầu lên danh sách những người có thể mượn tiền. ƠN TRỜI, nhờ những đối tác trong công việc lúc xưa, cuối cùng tôi cũng mượn đủ 800tr trong vòng 3 ngày để làm xong thủ tục chứng minh.

Nhưng, ông trời dường như muốn thử thách tôi 1 lần nữa, xem độ quyết tâm của tôi đến đâu hay sao ấy. Kết quả chứng minh tài chính của tôi bị đại sứ quán Thuỵ Sỹ trả lại, lý do: luật mới đổi cách thời điểm tôi nộp hồ sơ 1 tuần, rằng tôi phải làm sổ tiết kiệm trong thời hạn 6 tháng, chứ không phải 3 tháng.

TÔI HOANG MANG QUÁ!!! Đầu óc tôi lùng bùng khi nghe được tin đó. Khoản tiền 800 triệu sau khi làm chứng minh xong tôi đã trả lại hết trơn rồi. Mà bên đại sứ quán Thuỵ Sỹ chỉ cho tôi đúng 3 ngày để nộp lại hồ sơ.

Muốn đổi từ thời hạn 3 tháng thành 6 tháng phải cần lại 800tr gửi vào để thanh lý hồ sơ cũ 3 tháng rồi mới làm lại hồ sơ mới 6 tháng được. “Tại sao vậy, tại sao phải cần 800 triệu mới chuyển từ 3 tháng sang 6 tháng được???” tôi bối rối hỏi bên phía ngân hàng.  “Đây là quy định đó giờ của bên anh đó em”, tôi tuyệt vọng khi nghe câu trả lời từ phía ngân hàng.

Tâm trạng của tôi lúc đó hụt hẫng không thể diễn tả được

Ngân hàng hồi đó tôi làm là HSBC (bên Thuỵ Sỹ chỉ định bank này vì chính sách làm việc chặt chẽ, không thể làm chứng minh “ảo” như một số bank khác được). Vì thế các điều khoản của họ cũng  quy định rõ ràng rồi, không thể thay đổi được.

Tôi ngước lên nhìn trời, để chặn nước mắt lại, nuốt nước mắt vào trong và tự hỏi “Ông trời ơi, sao ông thử thách con nhiều lần quá vậy”!!!

Nghĩ như thế, nhưng dù chỉ còn 1% hi vọng tôi vẫn phải cố gắng tới cùng cho mục tiêu của mình, tôi đã mất 1,5 năm bao nhiêu khó khăn thử thách mới nhận được học bổng. Không lẽ bây giờ tôi lại không đi được…vì “nghèo” sao. KHÔNG!!! Tôi không cho phép điều đó xảy ra. Nhờ những lần nghe thuyết pháp và những cuốn sách về động lực mà tôi đã đọc, tôi vẫn tin đây chỉ là thử thách dành cho tôi. Tôi phải học cách lớn hơn vấn đề để level của mình được nâng cao.

Chỉ có 3 ngày, tôi lên kế hoạch xử lý. Tôi đi khắp các chi nhánh của HSBC để trình bày trường hợp của tôi và mong có một sự phê duyệt ngoại lệ để tôi không phải nộp lại 800 triệu mà vẫn đổi thời hạn 3 tháng thành 6 tháng.

Làm sao để xoay được 800 triệu chỉ trong 3 ngày???

Chi nhánh thứ 1, thứ 2, rồi thứ 3…vẫn cùng một câu trả lời ấy…tôi bắt đầu tin rằng không có cách nào khác ngoài việc chuẩn bị tiền mặt 800tr…Nhưng vẫn không bỏ cuộc, đến chi nhánh thứ 4, tôi tìm cách hỏi cho được người có quyền quyết định, may sao tôi gặp được chị Vy. Sau khi trình bày, chị ấy nói chị không hứa trước được, vì thủ tục cần trình ký rất nhiều cấp mà chỉ có 2 ngày thì bất khả thi quá. Tôi năn nỉ chị ấy giúp đỡ, nói chuyện thêm về hoàn cảnh của mình để chị ấy thương mà giúp.

Song song  với làm việc bên bank, tôi cũng gọi và hỏi những người quen trong danh bạ điện thoại của mình. Gọi hết những người cần gọi nhưng không có thông tin gì khả quan, tôi tuyệt vọng vô cùng, 12 giờ sáng mai là đến hạn nộp hồ sơ … không kịp nữa rồi … tôi đã hết cách rồi…

Tôi còn nhớ như in khoảnh khắc đó, khi tôi đứng trong toilet của công ty, tôi đã khóc, khóc nức nở, khóc như mưa … bao nhiêu dồn nén của tôi bấy lâu nay, tôi không thể chịu được nữa rồi, bao nhiêu thứ ùa về trong tôi, khóc vì tự ti, khóc vì tôi không được đủ đầy như các bạn, khóc vì tôi không có ba, khóc vì tuyệt vọng, khóc vì bao nhiêu nuối tiếc nghĩ rằng tôi phải ở lại VN vì mình nghèo quá!!!

“KHÔNG ĐƯỢC!”, có tiếng gì đó văng vẳng trong đầu tôi: “Mày phải làm chủ cuộc đời mày chứ, không thể để số phận đưa đẩy được, hãy nghĩ cách đi, sẽ có cách, chắc chắn sẽ có cách…”. Và rồi, tôi đứng dậy, lấy tay quẹt hết nước mắt, nhìn vào gương, tự nói mình bình tĩnh lại, và ứng dụng NLP, tôi tự nói với bản thân: “chắc chắn sẽ tìm được cách, hãy tin vào chính mình, tiếp tục suy nghĩ đi nào”… tôi cứ lặp đi lặp lại những câu nói làm cho mình tự tin hơn (may sao mà lúc đó không có ai trong toilet).

Còn 1 người tôi nghĩ có khả năng giúp tôi, mà tôi không dám gọi vì mới gặp anh ấy đúng 1 lần thông qua một người anh. Anh tên Giang – Tôi rất ngưỡng mộ anh, m

ột người khởi nghiệp về công nghệ và cũng đã rất thành công, chỉ 1 lần trò chuyện nhưng tôi rất thích phong cách và năng lượng đỉnh cao của anh. Tôi nghĩ: “mới gặp có 1 lần, mà gọi mượn 800tr, kì quá”. Nhưng tôi nghĩ, nếu tôi không gọi cho anh thì chính tôi đã đóng lại cơ hội của chính mình, cái cơ hội mà mình phải khổ cực 1,5 năm mới giành lấy được…vì ngại mà đóng mất cơ hội của mình ư, thôi đi, dẹp đi, hãy dũng cảm gọi cho anh đi nào…

Thế là tôi hít một hơi dài, gọi cho anh, chính xác là sau 17 phút 15 giây, anh nói: “em gửi số tài khoản cho anh đi”. WOW! UNBELIEVABLE! Không thể tin vào tai mình, không có từ gì có thể diễn tả được tâm trạng của tôi lúc đó, AWESOME!!!

Với tôi, chỉ cần mình muốn, mình nhất định sẽ tìm được cách

Vừa kết thúc điện thoại, tôi thấy tin nhắn gửi đến từ Chị Vy HSBC “truong hop cua em ky duyet xong roi nhe, sang mai 9h em den lay ho so”. Gì đây, không thể tin vào mắt mình, mình may mắn quá…tôi lúc đó như ở trên 9 tầng mây á…hạnh phút tột cùng. Các bạn có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không nhỉ.

Bài học sâu sắc của tôi là: chỉ cần mình MUỐN, kiên trì và dũng cảm, quyết liệt, thì “Vũ trụ” sẽ giúp bạn đạt được mục tiêu. Một lần nữa, tôi TIN vào LUẬT HẤP DẪN. Cuộc sống của tôi là thế, hết lần này đến lần khác khi gặp khó khăn, tôi vận dụng luật hấp dẫn, tin vào những điều mình muốn.

ĐI DU HỌC THUỴ SỸ CHỈ VỚI VỎN VẸN 38 triệu đồng.

Và cái ngày mà tôi mong chờ đã đến, đêm trước khi bay tâm trạng tôi cứ như trên mây, bồn chồn lo lắng xen lẫn hạnh phúc. Một đứa con gái 25 tuổi đi sang Thuỵ Sỹ, không quen biết ai bên đó, và chỉ cầm vỏn vẹn 38 triệu đồng, tiêu tiết kiệm lắm thì mới sống được 2 tháng. Tôi hạ quyết tâm, phải kiếm được việc làm thêm bằng mọi giá.

10.30 sáng ngày 10/09/2016 tôi đáp sân bay Thuỵ Sỹ, dự tính đi học 2 năm mới về lại Việt Nam, mà đồ bên này lại đắt đỏ, nên tôi đem theo “tất cả mọi thứ”… đang loay hoay với đống hành lý nặng quá sức thì bỗng nghe tiếng:”How can I help you?”. Quay lại thì thấy một anh chàng cao to đẹp trai, chỉ đoán được anh ta là người Châu Âu chứ không biết từ nước nào.

Hình chụp màn hình của tôi, Fribourg khoảng tháng 1/2017 đang có tuyết và trời lạnh cóng luôn

Stephen hướng dẫn tôi cách đi train về thành phố Fribourg và chủ động xin facebook của tôi. Anh lịch sự chào tôi và quay đi với chuyến train của anh ấy.

Vừa đến thành phố Fribourg, làm các thủ tục nhà ở và nhập học xong tôi tức tốc đi khắp nơi xin việc làm. Hồi ở Việt Nam, tôi có kết nối được với anh Tuấn cũng đang học cùng trường với tôi ở Thuỵ Sỹ. Vì học trước tôi 2 khoá nên anh rất rành đường ở đây, và cũng rất nhiệt tình chỉ dẫn. Tôi vui mừng khôn xiết khi gặp được người tốt như anh.

 

Thư viện trường tôi, cái cảm giác vừa học bên trong vừa ngắm tuyết rơi bên ngoài, tai thì nghe bản nhạc Mozart du dương, dưới ánh đèn vàng – Ôi! Cảm giác đã vô cùng mà tôi không thể nào quên nổi!!!

Anh Tuấn nói, ở Thuỵ Sỹ rất khó xin việc làm vì họ ưu tiên cho người Châu Âu trước, rồi mới đến Châu Á chúng mình. Có rất nhiều bạn ở đây cả 1-2 năm rồi mà vẫn chưa xin được việc. Tôi thấy hoang mang, nhưng vẫn có niềm tin mạnh mẽ rằng mình chắc chắn sẽ xin được việc.

2 ngày sau khi tôi đến Thuỵ Sỹ, Stephen nhắn tin cho tôi. WOW, không thể ngờ là anh chàng cũng là người Thuỵ Sỹ, anh ta sinh sống ở thành phố BERN cách tôi 45 phút đi xe hơi.

Anh chủ động đến chỗ của tôi. Với một hộp Socola và nói “A small gift for you from Switzerland”. Wow, người Thuỵ Sỹ ngọt ngào vậy sao. Anh chở tôi đi tham quan Fribourg và lội bộ 3h đồng hồ liền dẫn tôi đến các nhà hàng, quán ăn để xin việc làm…nhưng vẫn không có gì khả quan cả. Họ cần người biết Tiếng Pháp, và sinh viên phải học ở Thuỵ Sỹ tối thiểu 6 tháng thì mới đủ điều kiện hợp pháp để đi làm thêm.

Tôi và anh có khá nhiều hình, thật tiếc là điện thoại của tôi bị rớt nước trước khi về Việt Nam nên tôi không lưu giữ được nhiều hình đẹp

Hôm sau tôi lại đi với anh Tuấn, anh nói có nhớ một nhà hàng có chủ là người Việt Nam. Thật sao??? tôi mừng không thể tả vì gặp được đồng hương, hiểu được ngôn ngữ của nhau. Nhưng anh Chữ – chủ nhà hàng – bảo là ở đây đã đủ người rồi không cần thêm nữa.

Nhà hàng mà tôi làm thêm tại Fribourg, Thuỵ Sỹ

Tôi vẫn tiếp tục hăng hái, “em có thể làm tất cả mọi việc: rửa chén, dọn dẹp, lau nhà, bưng bê, làm bếp…”. Anh vẫn bảo “ở đây đã đủ người rồi. Khi nào cần anh sẽ nhắn tôi”. Tôi buồn 3 giây, nhưng sau đó lại rất vui vì biết mình đã tìm thấy cơ hội. Với bản tính của tôi, chỉ cần có một tia hi vọng nhỏ nhoi tôi cũng nỗ lực hết mình để chinh phục mục tiêu.

Kể từ hôm đó, mỗi lần đi học về là tôi lại ghé qua nhà hàng. Tôi chủ động làm mọi việc, mặc dù anh không cho làm, tôi vẫn cứ phụ bưng bê, rửa chén, lau dọn…rồi dần dần nói chuyện nhiều với anh chị chủ. Có nhiều hôm tôi phụ việc từ 6pm đến gần 12h đêm mới ra về.

Nhà hàng Sakura lúc 11.30pm sau khi dọn dẹp và sắp xếp bàn ăn

Một ngày băng tuyết lạnh nhưng trong tim tôi lại toả nắng, là khi anh Chủ nhà hàng gọi: “Tối nay em có rảnh không, đến phụ anh!”. Wow, quá tuyệt vời, tôi hì hục học thật nhanh, giải quyết mớ bài tập thật lẹ để có thời gian đi làm vào buổi tối.

Tôi được nhận 100Fr (khoảng 2.7000.000vnd thời điểm đó) cho 2 buổi tối làm thêm (từ 7pm-11pm). Cầm tiền mà tôi muốn rơi nước mắt, hôm đó vui quá tôi ở lại nói chuyện với anh chị chủ mãi đến 12h kém, khi ra thì hết mất xe Bus, tôi phải cặm cụi đi bộ 25ph mới về đến nhà trong khi trời đang tuyết rôi với nhiệt độ -4*C – tôi mãi mãi không bảo giờ quên cảm giá đó, cảm giác chiến thắng và khuất phục mọi hoàn cảnh. Tôi lại tự tin hơn để chiến đấu cho quảng thời gian phía trước, khi đó trong túi tôi chỉ còn 3-4tr tiền Việt Nam thôi.

Nhận được 100Fr đầu tiên khi làm thêm tại Thuỵ Sỹ – không ngôn từ nào có thể diễn tả được tâm trạng của tôi lúc đó

Cứ thế, cho đến một ngày anh chủ nói với tôi sẽ ký hợp đồng làm part-time, lương tháng 1500Fr (35triệu vnd). Tôi mừng vô cùng, mừng rơi nước mắt. Một lần nữa, tôi chứng minh rằng những gì người khác nói không thể, thì tôi có thể làm được. Không phải vì tôi giỏi, mà vì tôi kiên trì, và tập trung cho mục tiêu.

CUỘC ĐỜI LẬT SANG TRANG KHÁC KHI CÓ BABY

Tôi và bạn trai quen nhau được 6 năm từ khi còn là sinh viên đại học, xa cách nhau một thời gian dài, mỗi đứa một Châu lục…chúng tôi càng nhận ra không thể sống thiếu nhau. Chúng tôi quyết định sẽ đi chung với nhau đến hết phần đời còn lại.

Trong kì nghỉ term 1 tháng khi kết thúc học kì, tôi về Việt Nam làm lễ cưới. Thời gian đó cũng là lúc tôi biết tin mình có baby.

SÉT ĐÁNH NGANG TAI, tôi không biết nên vui hay buồn. Nhưng thú thật là thời điểm đó tôi buồn nhìu hơn vui. Gia đình khuyên tôi ở lại Việt Nam vì thời gian đầu con so nên sẽ không được an toàn, cần người thân chăm sóc.

2 tháng đầu mang thai, tôi vẫn chưa vượt qua được việc phải ở lại Việt Nam, nhiều lúc như bị trầm cảm. Không buồn sao được khi biết bao nhiêu nỗ lực giành được học bổng, cả 1,5 năm công sức của tôi … còn bao nhiêu hoài bão, kế hoạch, dự định phía trước chưa thực hiện được…

Nhưng rồi mọi chuyện cũng qua, tôi cảm nhận được trọn vẹn hạnh phúc khi được mai thai, được song hành với người bạn đời của mình, hạnh phúc này đã cho tôi rất nhiều sức mạnh. Tôi quyết tâm mình sẽ làm điều gì đó thật ý nghĩa khi ở Việt Nam. Nếu có tấm bằng Master của Thuỵ Sỹ, tôi sẽ làm công ty lớn với mức lương mơ ước. Còn nếu ở Việt Nam, tôi sẽ tự xây dựng doanh nghiệp cho chính mình.

hinh mang thai

ĐỊNH VỊ BẢN THÂN VÀ XÂY DỰNG DOANH NGHIỆP

Tôi bắt đầu làm việc cho một công ty Head hunt* của Nhật sau khi sinh con. Với công việc tìm kiếm nhân sự tài năng cho khách hàng, tôi có cơ hội gặp gỡ tất cả mọi ngành nghề, gặp những vị HR Manager ở tất cả lĩnh vực mà tôi muốn để được tìm hiểu về cách thức kinh doanh và cơ cấu nhân sự để vận hành công ty.

*Head hunt dịch sang tiếng việt là “săn đầu người”, hoạt động của công ty này là tìm kiếm nhân sự giỏi cho khách hàng.

Tôi tìm cơ hội để gặp những vị Sales Manager, Marketing Manager ở bất kì lĩnh vực nào mà tôi mong muốn tìm hiểu về cách thức bán hàng và phương pháp marketing…Công việc này đối với tôi thật sự thú vị, tôi học hỏi từ khách hàng rất nhiều trong quá trình tìm hiểu về lĩnh vực kinh doanh mà tôi thật sự hứng thú!!! Song song đó, tôi cũng định vị bản thân, phân tích xem mình có những điểm mạnh, điểm yếu gì, sẽ phù hợp với những lĩnh vực nào.

hinh HRNAVI

Tôi để ý là hầu hết các công ty lớn và nổi tiếng đều có đồng phục riêng của họ, hình ảnh hàng loạt nhân viên đều khoác lên mình những bộ đồng phục giống nhau sao mà nó đẹp và chuyên nghiệp đến thế. Nó ăn sâu vào tôi đến mức khi ra đường gặp nhân viên nào mặc đồng phục của họ, những hình ảnh đẹp này lại hiện lên trong đầu tôi. WOW! Một cách thức marketing vô cùng tinh tế và hiệu quả, hình ảnh thương hiệu của họ gợi lại trong tôi một cách vô cùng tự nhiên.

Tôi bắt đầu quan sát, không chỉ những công ty lớn mà các công ty vừa và nhỏ, thậm chí các cơ sở chỉ mới có vài nhân viên, với tư duy mới họ đã nhận ra sự hiệu quả trong marketing từ đồng phục doanh nghiệp. Tôi phải công nhận là các công ty có đồng phục riêng để lại cho tôi ấn tượng hơn, chuyên nghiệp hơn, họ quan tâm đến hình ảnh thương hiệu và uy tín của doanh nghiệp hơn.

Tôi sắn tay áo tìm hiểu về ngành may mặc, thời trang, gặp gỡ những HRM, Sales Manager, Brand Manager…của những công ty trong ngành. Những cuộc nói chuyện thú vị này mang đến cho tôi rất nhiều ý tưởng hay, và tôi nhìn thấy được những cơ hội kinh doanh của mình.

Một lần nữa phân tích lại bản thân, tôi nhận ra mình có rất nhiều ưu điểm và kinh nghiệm liên quan khi kinh doanh về đồng phục. Cộng thêm tôi là người rất thích thời trang và để ý đến cách ăn mặc, ngành này lại đúng với sở trường của tôi rồi. WOW!!! Quá tuyệt vời khi tôi vừa có thể giúp khách hàng marketing doanh nghiệp của họ mà vừa được làm công việc yêu thích, đúng với sở trường và điểm mạnh của tôi.

Tôi phải công nhận là các công ty có đồng phục riêng để lại cho tôi ấn tượng hơn, chuyên nghiệp hơn

Nghỉ việc tại công ty Head Hunt, tôi tập trung nghiên cứu bên lĩnh vực đồng phục, học hỏi từ những anh chị đi trước về ngành nghề này, gặp gỡ những người thợ may mặt để tìm hiểu quy trình sản xuất, các loại vải, các quy trình in/ thêu… Tôi càng dấn thân, càng thấy hưng phấn vô cùng, và cảm thấy mình yêu lĩnh vực này thật rồi.

Bạn bè xung quanh cũng biết tôi kinh doanh đồng phục, họ bắt đầu đặt hàng tôi. Tôi bắt đầu làm từ 10 cái, 30 cái, 50 cái…bắt đầu từ những đơn hàng chỉ vài triệu, rồi hàng chục triệu, đến cả gần trăm triệu…. Làm đồng phục cho những quán cafe, nhà hàng, khách sạn 4 sao, quán trà sữa, cửa hàng điện máy, shop thời trang, các công ty về giáo dục, công ty về sản xuất thực phẩm, công ty xây dựng …

Càng tiếp xúc nhiều với các doanh nghiệp tôi càng khẳng định được rằng “Marketing thông qua đồng phục là một cách marketing tiết kiệm chi phí nhất mà cực kì  hiệu quả và mang lại giá trị to lớn đến với cả chủ doanh nghiệp, nhân viên và cả khách hàng tiềm năng”.

hinh card

Tôi cảm nhận mình càng yêu lĩnh vực này, niềm vui của khách hàng khi nhận được đồng phục cũng chính là niềm hạnh phúc tột cùng của tôi!!! Thật vậy, Life is wonderful!!!

 

NHỮNG SẢN PHẨM MÀ TÔI ĐANG KINH DOANH

Điểm mốc quan trọng thứ 3 trong cuộc đời tôi là có duyên biết đến Trường học Làm chủ – Be Training. Những bài học của thầy NGUYỄN THÁI DUY đã giúp tôi nâng cấp tư duy, nhờ thầy mà tôi có thể hình dung được chính xác lộ trình xây dựng doanh nghiệp của mình. Tôi biết ơn thầy vô cùng! Tôi tự tin vào bản thân, kiên trì thực hiện từng bước một để chinh phục những mục tiêu của mình.

Không chỉ dạy cách kinh doanh, thầy dạy cho tôi cách mang giá trị đến cho khách hàng từ những kinh nghiệm và kiến thức của mình. Kết hợp những gì đã học được từ thầy và những niềm tin vào giáo lý  đạo Phật và những cuốn sách từ rất nhiều các lĩnh vực mà tôi đã đọc và nghe suốt 5 năm trời; tôi đã và đang mang lại giá trị thực sự cho khách hàng của mình. Đây là động lực vô cùng lớn để giúp tôi phát triển kinh doanh.

 

Thương hiệu đồng phục MADULO – Premium Uniform ra đời. MADULO là viết tắt của 2 chữ cái đầu tiên tên của gia đình tôi: MAI, DUYÊN, LONG. Với màu đỏ là màu phong thuỷ của tôi; logo hình con ngựa – tôi tuổi ngựa; tôi để biểu tượng con ngựa này phi tiến về phía trước để nhắc nhở bản thân luôn phải cố gắng không ngừng nghỉ để hướng về phía trước.

MADULO cung cấp các loại đồng phục sau:

Đồng phục công sở

Đồng phục học sinh

Đồng phục áo thun

Đồng phục bệnh viện, phòng sạch

Đồng phục cafe, nhà hàng, spa

Đồng phục Bảo hộ lao động

Các bạn quan tâm có thể tham khảo thêm ở website madulo.vn; đừng ngần ngại gọi cho tôi để được tư vấn miễn phí và hết sức nhiệt tình dù bạn có đặt sản phẩm hay không.

Đối với tôi, biết đến nhau là một cái duyên, và để hợp tác làm việc với nhau cũng cần phải đủ duyên nữa. Cuộc sống này ngoài những đối tác làm ăn, chúng ta cũng rất cần những người bạn  để chia sẻ, học hỏi và tiếp thêm động lực cho nhau. Nếu đủ duyên, tôi cam kết sẽ dùng tất cả những kinh nghiệm, kiến thức và nhiệt huyết của mình để đem đến cho bạn những sản phẩm giá trị nhất.

Vậy đó, đó là câu chuyện về xây dựng doanh nghiệp của tôi. Tôi yêu lĩnh vực kinh doanh của mình.

Cám ơn bạn đã đọc đến đây. Chính xác là tôi với bạn rất có duyên với nhau nên bạn mới đọc hết câu chuyện của tôi đó. Tôi rất cám ơn bạn! Hãy để lại comment bên dưới để chúng ta kết nối nhé.

Chúc bạn và gia đình thật nhiều may mắn, sức khoẻ, bình an, hạnh phúc và mọi việc sẽ được thuận lợi như ý!

TRẦN THỊ HÀN DUYÊN

Công Ty Cổ Phần Madulo

0931 89 65 89

Địa chỉ VP: 755 Luỹ Bán Bích, phường Phú Thọ Hoà, quận Tân Phú, TPHCM

Email: MaduloUniform@gmail.com

Facebook:  https://www.facebook.com/han.duyen

Website:

https://www.tranthihanduyen.com/

https://www.madulo.vn/

http://dongphuchieu.com/

Check Also

CÂU CHUYỆN THÀNH THẬT

Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn một câu chuyện mà mình rất tâm …

.